468x1000 Ads

Truyện

Mười hai người thợ săn

Mười hai người thợ săn
Ngày xưa có một vị Hoàng tử yêu vợ chưa cưới tha thiết. Một

hôm, chàng đang ngồi bên nàng rất đỗi sung sướng thì nhận được

tin cha ốm sắp chết muốn gặp mặt chàng trước khi nhắm mắt.

Chàng liền bảo người yêu:

- Anh phải từ biệt em đi ngay. Anh tặng em chiếc nhẫn này

làm kỷ niệm. Mai sau anh lên ngôi vua rồi, anh sẽ trở lại đón em.

Xồ truyện - Phần 1

Xồ truyện - Phần 1
Từ xưa đến nay, phàm đã là dân đen thì dù sống trong sự cai trị của minh quân hay bạo chúa thì cũng không thể tránh được nhưng tệ nạn mà thói đời mang lại. Nhất là nạn cờ bạc đã gây ra nhiều nỗi đau không sao mà kể xiết, đại thi hào Nguyễn Quang Sáng đã từng viết:

“Trăm năm trong cõi người ta
Đánh đề nuôi bóng khéo là bán thân”


Cuộc ngao du của tí ton

Cuộc ngao du của tí ton
Một bác thợ may có đứa con trai, người chỉ bằng ngón tay cái, vẫn gọi là Tí hon. Tí hon rất can đảm. Một hôm nó thưa bố: 

- Bố ơi, con phải đi ngao du thiên hạ một phen mới được! 

Ông bố già đáp: 

- Được thôi, con ạ! 

Bác lấy cái kim thêu, hơ lên ngọn nến, đính một cái núm bằng xi vào đó rồi đưa cho con, bảo: 

- Đây cho con thanh kiếm đi đường. 

Người đầy tớ trung thành

Người đầy tớ trung thành
Xưa có một ông vua tuổi già lâm bệnh, nghĩ bụng: "Ta chết đến nơi mất rồi". Vua cho đòi "bác Jôhannơt trung thành" tới. Bác là người hầu được vua yêu nhất. Bác đã suốt đời tận tụy với vua. Vì vậy mà vua gọi bác là "bác Jôhannơt trung thành".

Con rắn trắng

Con rắn trắng
Ngày xưa có một ông vua nổi tiếng trong cả nước là khôn ngoan. Không cái gì là vua không biết, dường như gió đưa lại cho vua những tin tức bí mật nhất. Vua có một thói quen kỳ lạ. Sau bữa ăn trưa, khi đã dọn bàn xong, không còn ai nữa thì một người hầu tin cẩn bưng thêm vào cho vua một bát. Bát đậy kín, ngay người hầu cũng không biết trong có gì.

Vua trộm

Vua trộm
Một hôm, hai vợ chồng bác nông dân già ngồi nghỉ trước túp lều tồi tàn sau khi làm việc vất vả. Bỗng có một chiếc xe tứ mã lộng lẫy đến đỗ ngay trước nhà. Một vị ăn mặc sang trọng bước từ trên  xe xuống. Bác giai đứng dậy, tiến đến gần vị quí tộc, hỏi ông cần gì.

TÊN CỦA ĐÓA HỒNG: Trang cuối cùng

Tên Của Đóa Hồng
Tác giả: Umberto Eco
Dịch giả: Đặng Thu Hương
Nguyên văn tiếng Anh: The Name of the Rose
Chương 47: Trang cuối cùng

Tu viện cháy trong ba ngày ba đêm, và các nỗ lực cứu chữa cuối cùng đều vô ích. Vào sáng ngày thứ bảy chúng tôi lưu lại đó, khi những người sống sót hiểu rõ rằng chẳng còn giữ nổi tòa nhà nào nữa, khi những kiến trúc đẹp nhất chỉ còn trơ lại bức tường ngoài, và giáo đường nuốt dần các ngọn tháp của nó như tự thu mình vào

TÊN CỦA ĐÓA HỒNG: ĐÊM - 7

Tên Của Đóa Hồng
Tác giả: Umberto Eco
Dịch giả: Đặng Thu Hương
Nguyên văn tiếng Anh: The Name of the Rose

Chương 46: ĐÊM - 7

Hỏa tai xảy ra,

vì đạo đức quá độ,

nên thế lực của địa ngục đã thắng thế

TÊN CỦA ĐÓA HỒNG: NGÀY THỨ BẢY - ĐÊM

Tên Của Đóa Hồng
Tác giả: Umberto Eco
Dịch giả: Đặng Thu Hương
Nguyên văn tiếng Anh: The Name of the Rose
Chương 45: NGÀY THỨ BẢY - ĐÊM

Nếu đề mục này phải tóm tắt

các tiết lộ phi thường của nội dung,

thì khác với thông lệ,

nó sẽ dài bằng chính chương này.

TÊN CỦA ĐÓA HỒNG: SAU KINH TỐI - 6

Tên Của Đóa Hồng
Tác giả: Umberto Eco
Dịch giả: Đặng Thu Hương
Nguyên văn tiếng Anh: The Name of the Rose
Chương 44: SAU KINH TỐI - 6

Gần như do tình cờ

William khám phá bí mật

để đột nhập “finis Africae”

TÊN CỦA ĐÓA HỒNG: GIỮA KINH CHIỀU VÀ KINH TỐI - 6

Tên Của Đóa Hồng
Tác giả: Umberto Eco
Dịch giả: Đặng Thu Hương

Nguyên văn tiếng Anh: The Name of the Rose
Chương 43: GIỮA KINH CHIỀU VÀ KINH TỐI - 6

Kể tóm tắt những giờ dài hoang mang

Tôi thật khó tường thuật lại những gì đã xảy ra trong những giờ tiếp theo, giữa Kinh Chiều và Kinh tối.

TÊN CỦA ĐÓA HỒNG: KINH XẾ TRƯA - 6

Tên Của Đóa Hồng
Tác giả: Umberto Eco
Dịch giả: Đặng Thu Hương
Nguyên văn tiếng Anh: The Name of the Rose
Chương 42: KINH XẾ TRƯA - 6

Tu viện trưởng không nghe William,

Cha thuyết giảng về ngôn ngữ của đá quí,

và tỏ ý không muốn tiếp tục

cuộc điều tra về các sự kiện đau buồn

vừa xảy ra thêm nữa.