468x1000 Ads

Truyện

CHƯƠNG 19 - VỠ LẼ

"Ngẩn ngơ ngắm Bạch Y Cầm Sư toát ra vẻ phóng khoáng trên màn hình, trong lòng Vi Vi lướt qua một tia sáng tỏ - một cách chậm chạp, lặng lẽ nhưng vô cùng tỉnh táo..."

Vi Vi lúc đầu không hề để ý, tuy trước kia Đại Thần chưa bao giờ trễ giờ, nhưng thỉnh thoảng lên chậm vài phút cũng là chuyện bình thường. Nhưng rồi thời gian cứ từng phút từng phút một trôi qua, chớp mắt đã là bảy giờ bốn mươi lăm phút, Vi Vi bắt đầu cuống lên, biết rõ Nại Hà không online nhưng cũng không nhịn được phải gửi một tin nhắn...

"Có đó không?"

Tất nhiên là không có hồi âm.

Cứ cách hai phút lại gửi một tin nhắn. Rồi sau nữa, Vi Vi cũng thôi không gửi, chỉ ngồi bấm liên tục vào tên Nại Hà, và hệ thống cũng lần lượt nhắc nhở cô – Khi game thủ không online, bạn không thể xem tin nhắn mới của người ấy.

Tên của bọn Ngu Công, Hầu Tử Tửu cũng xám xịt.

Không online.

Bảy giờ năm mươi.

Một mình Vi Vi xuất hiện trước sân đấu NPC, trên đầu có ký hiệu của đội, nhưng trong đội lại chỉ có mình cô.

Xung quanh NPC đã tụ tập rất đông người, trận đào thải và chung kết đều cho phép quan chiến nên những người đó đều muốn mua vé xem thi đấu, lúc này nhìn thấy Vi Vi đứng cô độc ở đây, nên cảm thấy kỳ lạ, bắt đầu thảo luận trước mặt cô.

[Hiện tại] [Con sâu ăn rau diếp]: Sao chỉ có mỗi Lô Vĩ Vi Vi thế này, Nhất Tiếu Nại Hà đâu?

[Hiện tại] [Huyền Ngư Tồn]: Chắc đến trễ rồi.

[Hiện tại] [963]: Cuộc thi quan trọng thế này mà cũng đến trễ được à.

[Hiện tại] [Không mặc quần thật quá sảng khoái]: Còn mười phút nữa mà, lo cái gì chứ, cao thủ hàng đầu luôn xuất hiện cuối cùng mà.

Bảy giờ năm mươi lăm.

Vi Vi phớt lờ mọi cuộc bàn tán, lặng lẽ để lại lời nhắn cho Nại Hà: "Muội đang ở trước sân đấu NPC, huynh đến thẳng đây là được."

Cuộc thảo luận của những người bàng quan vẫn đang tiếp diễn.

[Hiện tại] [Đinh Đinh Đào]: Còn có mấy phút thôi, sao vẫn chưa đến nhỉ?

[Hiện tại] [Hỏa Tiễn Quy 1.0]: Không phải là không đến đó chứ?

[Hiện tại] [Búp bê ngốc nghếch]: Khỉ thật, chẳng lẽ lại tái diễn chuyện kia, cặp này cũng sắp ly hôn?

[Hiện tại] [daydreamer]: Làm gì, nếu ly hôn thì Lô Vĩ Vi Vi còn đứng đây à?

[Hiện tại] [Sét kêu oái oái]: Ta nói, Lô Vĩ Vi Vi chắc sẽ không bị bỏ rơi nữa đó chứ!

Tám giờ.

Bạn bè gửi tin nhắn đến hỏi thăm càng lúc càng nhiều, Vi Vi tắt từng cái một đi, cuối cùng, nhẹ nhàng bấm chuột, tắt cửa sổ tên Nại Hà.

Đám người dần dần tản đi.

[Hiện tại] [Cả đời ế vợ]: Đi thôi đi thôi, lão đây rầu quá.

[Hiện tại] [Ngưng Triệt]: Cứ tưởng hôm nay được xem một trận PK tuyệt vời chứ, cũng may mà chưa mua vé.

[Hiện tại] [Cỏ đuôi chó]: Thật chẳng ra làm sao, không thi thì sao không rút lui sớm đi, tự nhiên lại nhường không chức quán quân cho người ta, khinh thường.

[Hiện tại] [jager]: Không thể nói thế được, nếu không phải là Lô Vĩ Vi Vi và Nhất Tiếu Nại Hà, kênh chúng ta chưa chắc lọt vào trận chung kết đâu.

[Hiện tại] [Lãng Mạn]: Đợi xem đã, còn ba phút chuẩn bị mà, vào sân đấu trong ba phút ấy vẫn được thi.

[Hiện tại] [Tháng Bảy]: Chắc là không đến đâu, haizzz, tôi thấy Lô Vĩ đáng thương quá.

Tám giờ hai phút.

Vi Vi nhấn vào sân NPC, muốn một mình vào sân đấu, nhưng NPC nhắc nhở: Bạn phải cùng phu quân của mình vào sân đấu.

Tám giờ ba phút.

Hệ thống phát công cáo, tuyên bố do Nhất Tiếu Nại Hà và Lô Vĩ Vi Vi từ bỏ quyền thi đấu, nên chức quán quân của cuộc thi phu thê PK lần này do một cặp phu thê ở kênh khác đoạt được.

Tám giờ ba phút.

Vi Vi rút lui khỏi game.

********************
"Tớ thấy Vi Vi hai hôm nay kỳ quặc lắm."

Trong phòng ký túc ban đêm, Hiểu Linh liếc nhìn Vi Vi đang đeo tai nghe bò ra trên giường, nhìn máy vi tính mà không biết nên làm gì, rồi nói vẻ như suy nghĩ lung lắm.

"Thường thôi, sắp thi rồi mà, trước mỗi kỳ thi học kỳ cậu ấy đều trở thành quái thú." Nhị Hỷ vừa đáp lời, vừa cắm cúi tô ô đánh dấu lựa chọn.

"Cậu ấy không chơi game kìa."

"Thường thôi, bây giờ mà chơi game thì không lấy nổi học bổng, mà học bổng không có thì học kỳ sau cậu ấy hết tiền chơi game." Nhị Hỷ tiếp tục tô tô tô, không ngừng bút, miệng cũng không ngừng, "Ta nói, cậu còn rảnh mà lo cho Vi Vi à, hôm trước còn có điệu bộ nước mắt lưng tròng nữa, Đại Chung thế nào rồi?"

"Không sao rồi, đáng đời anh ta, sư huynh năm cuối người ta tổ chức tiệc tùng tốt nghiệp, thế mà cũng mặt dày đi theo, hay ghê chưa, xảy ra chuyện rồi đó."

Hiểu Linh nói đến đây bèn nổi quạu, gạt Vi Vi sang một bên, chuyển sang nói về bạn trai mình.

Vi Vi đang chìm đắm trong thế giới của riêng mình tất nhiên là không biết cô đã bị bạn cùng phòng bàn tán một lượt, lúc này đây cô đang mải mê xem video clip Nữ Hiệp Cướp Chồng. Hai hôm nay không vào game, không đọc sách thì lại xem clip hết lần này đến lần khác, có lúc rõ ràng không muốn nhưng trong đầu cứ luẩn quẩn, cuối cùng không nhịn nổi lại mở ra xem. Trong lòng luôn có một tâm tư nặng nề khó chịu mà xua mãi không đi, dường như chỉ xem clip này mới cảm thấy bình tĩnh hơn một chút.

Hoặc phải nói, chỉ khi nhìn thấy bóng hình ấy.

Nhất Tiếu Nại Hà.

Nhất Tiếu Nại Hà.

Trong lòng thầm nhắc đến tên này, Vi Vi nhìn màn hình đến xuất thần.

Trên màn hình, Bạch Y Cầm Sư đang đứng cô đơn trên đỉnh Lạc Hà, trong tiếng nhạc bình thản nhưng dồn nén, bóng anh tỏ rõ cô độc nhưng hiên ngang, Vi Vi nhìn mãi mãi nhìn mãi, tự nhiên lại liên tưởng đến chính mình đứng cô độc ở trước NPC hôm ấy, có lẽ chắc cũng cùng một tâm trạng.

Tâm trạng lúc ấy, chắc là bối rối nhỉ!

Không phải tức giận vì bị thất hẹn, cũng không phải tiếc nuối vì không được dự thi, mà là một sự hoảng hốt do chờ đợi và gấp gáp, những giây phút cuối cùng, cô chỉ nghĩ được một thứ...

Sao Nại Hà lại không đến?

Có khi nào, sau này anh sẽ không đến nữa không?

Trên mạng có quá nhiều quá nhiều cuộc chia ly không từ mà biệt, chẳng lẽ Nại Hà cũng biến mất theo cách này ư?

Và những ngày này, mỗi lần cô không kiềm được phải xem đoạn video clip đó, trong đầu lại nghĩ – có lẽ nào, đoạn video clip này là chứng cứ duy nhất của lần quen nhau giữa cô và Nại Hà cho những ngày tháng dài đằng đẵng sau này...

Haizzz ~ ~ ~ ~ ~

Vi Vi mệt mỏi nằm nhoài ra giường, cảm thấy bất lực với chính mình.

Chung quy là cô bị làm sao mới nảy ra trò liên tưởng kỳ quặc lạ lùng lại lộn xộn bát nháo thế này? Nại Hà có lẽ chỉ bận việc mà không đến được thôi, tại sao cô phải nghĩ nghiêm trọng đến thế. Vả lại, Nại Hà rốt cuộc có biến mất hay không thì chỉ cần bây giờ vào game xem thử là được rồi, tại sao cô không làm được ~ ~ ~

Dằn vặt với những ý nghĩ lung tung ấy, câu chuyện của Nữ tặc lại về đến hồi kết, trong tiếng nhạc u sầu, Bạch Y Cầm Sư và Hồng Y Nữ Hiệp đã nhạt nhòa...

Vi Vi chùi chùi khóe mắt, hay lắm mạnh mẽ lắm, cô lại xem clip đến chảy cả nước mắt rồi, nói thật là đoạn clip này lần đầu xem còn thấy xúc động, nhưng về sau xem nhiều rồi thì cũng tê liệt thôi.

Nhưng bây giờ lại...

Ngẩn ngơ ngắm Bạch Y Cầm Sư toát ra vẻ phóng khoáng trên màn hình, trong lòng Vi Vi lướt qua một tia sáng tỏ - một cách chậm chạp, lặng lẽ nhưng vô cùng tỉnh táo...

Tiêu rồi tiêu rồi, cô lại đa sầu đa cảm thế này.

Tiêu rồi...

Hình như cô, đã thích một người mất rồi.


0 nhận xét:

Post a Comment